Khi tôi trần truồng đứng đó và loay hoay với chiếc khóa kéo túi xách, tôi không hề nghe thấy tiếng mẹ tôi đi xuống cầu thang. “Ồ xin lỗi” cô ấy nói làm tôi nhảy dựng lên. Tôi quay lại và cố gắng lấy tay che đi những chỗ kín của mình. -0 Mẹ ơi con hơi xấu hổ. – Tôi đã nói. – Đừng lo, tôi sẽ không thấy bất cứ điều gì mới mà bạn chưa thấy đâu. – cô cười trả lời. – Đúng vậy, tôi chỉ là một đứa trẻ, tôi đã 33 tuổi rồi, vì vậy bạn sẽ không phiền khi để tôi kết thúc chuyện này. – Mẹ tôi vẫn đứng đó, nhìn tôi như thể tôi là một chiếc xe cũ mà mẹ đang kiểm tra.